Trần Kiêu Bạc

Cảm Ơn Ngọn Gió Trái Mùa



Không phải đâu em, mùa đông qua thật rồi


Chỉ còn gió thương em nên ở lại


Thử soi gương nhìn tóc em, bên trái


Sẽ thấy gió lạc mùa làm mất dấu tay anh


Tưởng năm qua rồi tình nhú những mầm xanh


Gió mùa đông thổi qua ngàn nụ chết


Dấu tay trên tóc em còn không giữ được


Chắc gì anh với gió mãi bên em


Dẫu thương em gió vẫn nép ngoài hiên


Chờ đêm nhớ nhung lòn qua khe cửa


Em vô tư con tim mở ngõ


Anh tìm hoài không được chỗ trú chân


Gió còn đông mà mây đã mùa xuân


Chỉ còn gió thương em nên ở lại


Dấu tay anh tìm đâu thấy nữa


Tóc em buồn nên rẽ lệch đường ngôi


Tìm lại đi em, nơi phía trái thôi


Gió đã vội qua dấu tay còn ở lại


Đừng trách gió làm rối tung tóc rối


Không gió trái mùa em đâu nhớ dấu tay anh

Được bạn: tieuphuong_loihai
NĐ:diên vỹ
Ngày:14/06/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cảm Ơn Ngọn Gió Trái Mùa"